Mấy tiếng đàn trầm nặng vùi vào lòng ngực tối của tôi, giọng của Thái Trinh là một làn ký ức dạt dào…
Danh mục: VIẾT LÁCH
tôi sợ một ngày mình phải vĩnh biệt những vệt nắng le lói qua từng dải học trò tan trường…
thật buồn vì mình đã không còn là những ngày cũ, dù cho ngày cũ mình nhiều chỗ hỏng hư, nhưng có những sự hỏng hư mình
Tất cả mọi ca khúc, đều có một kỷ niệm hoặc ký ức gắn vào nó, hệt như cách tôi, đôi khi…
Tôi ngồi trước bát mì nấu vội để lấp đi cơn đói ngất của mình…
tàu tôi xình xịch băng ngang qua những giấc mơ của những em bé Việt Nam dưới mái nhà ấu thơ đang say ngủ…
Có lẽ quê hương của tôi là những ngày xưa cũ đó, và tôi biết quê hương của tôi những ngày đó lại là những ngày cũ kỷ hơn…
Thời gian trôi, tôi băng qua ruộng đồng viễn xứ – bằng hàng ngàn dấu chân ngựa sắt rầm rập vó ngựa…