
Tôi viết vội những dòng này, như một người đang bị sóng đánh giữa biển khơi…
Tôi đọc, viết, vẽ và chụp ảnh
Có thể bạn muốn đọc:
Mấy tiếng đàn trầm nặng vùi vào lòng ngực tối của tôi, giọng của Thái Trinh là một làn ký ức dạt dào…
Giữa không gian triển lãm White Blank, khối vật chất này như có linh tính, tự thân vận động hoặc đang chịu…
thật buồn vì mình đã không còn là những ngày cũ, dù cho ngày cũ mình nhiều chỗ hỏng hư, nhưng có những sự hỏng hư mình