Một trưa qua xem triển lãm Ngẫu Biến

Đến Rei Artspace, như thường lệ, vào một buổi trưa, thật khó có thể đi vào từng bức tranh nếu chưa làm quen với không khí của triển lãm, tôi bắt đầu với tiến trình của mình: tôi bước qua từng tác phẩm, chọn một vài bản nhạc thính phòng để nghe, nhưng có lẽ, khác với triển lãm trước đó. Lần này Rei Artspace đã mở nhạc không lời, bữa tiệc thị giác của tôi trở nên hài hòa hơn.

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-6_phuongthengoc

ng. anhanh

Y như là một tạo vật rỗng hồn nhìn vào những dáng hình màu sắc, tôi chẳng tìm được điều gì ở tranh của ng. anhanh, có lẽ là do tôi và tranh của cô không có một kênh kết nối chung. Tôi lên mạng tìm hiểu về dòng thơ “tự thú” được nhắc đến trong tờ giới thiệu.

Tôi đọc qua vài bài thơ của cô, tôi xóa bỏ những định nghĩa, định kiến, tôi đặt dấu chấm hết cho công cuộc rảo tìm những nghĩa trừu tượng, tôi dán mắt mình vào từng sần sùi của giấy dó, để mặc cho những tế bào thần kinh thực hiện công việc của mình.

Người viết cho rằng những ai xem qua triển lãm Ngẫu Biến cũng hãy thử tìm đọc mấy dòng “thơ tự thú” của tác giả ng. anhanh để có một giấy thông hành đi vào từng tác phẩm.

ng. anhanh dùng nhiều phương tiện để thực hành nghệ thuật, đó là những lưới chắn, đó là những vòng tròn, là những tờ dó chẳng giống nhau một cách công nghiệp. Những màu sắc đan xen, hòa nhập, tách rời – chẳng một trình tự, chẳng một bố cục, như là vẽ ra nội tâm, như là vẽ thành suy nghĩ, y như lòng ta trong đêm mùa đông, trong chiều mùa hạ, lắm lúc rối ren tơ vò như nơ-ron thần kinh, lúc lại phập phồng ô dù bay gió mưa đô thị tối, cũng có khi những thứ ánh sáng màu mè ấy đè – chồng – hòa – trộn, không thật sự hữu hình lại càng không vô hình, có lúc những THIS THAT như dao găm sắc nhọn đang rạch toạc lồng ngực ta. chợt dừng lại. như một quãng nghỉ. như lửng lơ giữa không trung. Ào Ào bỗng rơi nát xương dập thịt như thác đổ cheo leo vách đá bọt khí tung trời.

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-5_phuongthengoc

Có khi những sắc màu đưa ta vào những điểm kỳ dị ta hay mơ lúc ốm đau, cũng có khi màu loang khắp nơi, phà vào không gian một bầu trĩu nặng, như những vàng tím xanh đỏ loang vào tim vào phổi người xem, thấm lên những hình dạng vô hình, để khi cái đống màu hỗn tạp quét qua, người ta lại nhìn thấy lòng mình chất đầy sự tình như căn nhà rộng chất đống đồ đạc phủ vải trắng hoang vắng tự từ lâu, ngỡ như chẳng có cái chi mà lại vô cùng ngổn ngang gò đống.

Đôi khi những thứ đen tím vàng hồng làm người ta nghĩ đến những hình thù thân thuộc, nhưng phải nhìn kỹ lắm thì mới thấy đó chỉ là tưởng tượng, là lòng ta thôi. Và những màu sắc thì cứ thấm dần vào từng phân tử giấy dó. Trong cuộc hoan lạc ái tình ấy đã đang nhả ra những hình thù dị dạng, và mấy trăm hình thù dị dạng làm nên những bức hình mà chẳng ai đoán được.

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-7_phuongthengoc

Hồng Lĩnh

“mọi ngày
mặt trời mọc
rồi lặn
một ngày
em chợt đến
rồi đi
để lại
chút hương xuân
thoang thoảng”

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-1_phuongthengoc

Bộ bốn bức tranh giữa gian phòng nếu chỉ nhìn qua thì chẳng khác nhau là mấy, chúng đều là những hình nét màu sắc và sự đổi thay về bố cục, nhưng khi bước vào từng tác phẩm, người xem lại bước vào từng thế giới riêng.

Lúc thì đưa người ta vào nỗi buồn khắc khoải nhung nhớ, nỗi buồn hóa gai đâm vào không gian lòng ta rỉ từng giọt máu trong sự lạnh se tiết trời. Lúc là những rạt rào nhẹ nhàng đớn đau gió bụi chiều xanh. Lúc là quần thảo nặng đầu hỗn mang quơ quào lún sâu vào những giấc mộng tỉnh, gối chăn dịu êm cũng hóa góc cạnh đá phiến. Lúc lại nhẹ nhàng bình yên, chẳng chi đớn đau mà chỉ còn khô cứng vững bền trong không khí khô lạnh. Có lẽ cả bốn tác phẩm đều liên quan với nhau theo một cách nào đó, y như là: một quá trình của tình đơn phương.

Từ đây, tôi nhận ra loại tranh có chữ đôi khi cũng mang lại cho người ta nhiều xúc cảm, và có lẽ dòng tranh này lại hay ở chỗ chẳng bắt người đọc tự tìm vào thế giới vô cùng của tranh mà tự tranh đã bỏ người ta vào chiếc hộp kính trong suốt để người ta có thể trải nghiệm một khu xúc cảm giới hạn, nhưng đồng thời vẫn có thể nhìn ngắm thêm những địa hạt cảm xúc đằng xa.

Người thực hành nghệ thuật thật hay khi họ để tâm lắng nghe từng âm thanh của cuộc sống, để chép lại thành hình trong từng tác phẩm tranh, khiến người thưởng thức cái bữa tiệc tranh phải thầm khen ngợi. Triển lãm lần này còn có một số tác phẩm gốm và bộ Alphabet Yoga cũng khá thú vị.

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-2_phuongthengoc

Mot-Trua-Qua-Xem-Trien-Lam-Ngau-Bien-4_phuongthengoc

__________
Triển lãm Ngẫu Biến – Hồng Lĩnh & ng. anhanh
Diễn ra tại Rei Artspace từ ngày 13/05/2023 – 11/06/2023
Địa chỉ: 371/4 Hai Bà Trưng, Quận 3, TP.HCM
Triển lãm thu phí 50.000đ (bạn sẽ được tặng một postcard)