Và Những Áng Mây Trôi

Và những áng mây đang trôi ngoài cửa sổ, như những khói sương vón cục trên nền màu bình yên, tôi nghe vài bài hát cũ, những bài hát cách đây vài năm tôi nghe, nghĩa là cách nhau một dòng sông trong nhưng không nhìn thấy đáy.

Va-Nhung-Ang-May-Troi-1

Những sự khác biệt ngày càng lớn, giữa tôi ngày ấy và tôi bây giờ, những ký ức cũ bị xếp sâu vào trong, để lại chỗ cho những ký ức hiện tại và tương lai. Và từ những điều đơn giản đến những điều phức tạp nhất cũng sẽ thay đổi, như những cửa hàng trong thị trấn cũng thay đổi, như một trang giấy ngả màu sau những ngày thơm mới, như góc tường bẩn bám đầy rêu phong sau mấy lần sơn sửa.

Và người ta chỉ mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi khi từng có một lúc nào đó trong quá khứ và hiện tại đều nhìn vào thứ đó, hoặc có một cách nào đó để người ta so sánh, như những tấm ảnh chụp. Hoặc bạn đi đâu đó đủ lâu rồi quay trở về.

Mà nói về những tấm ảnh chụp, tôi không chắc mình là người chụp nhiều, quay nhiều. Nhưng vẫn đủ để tôi có thể chìm về những ngày cũ trong những ngày mới. Và, khi so sánh với chữ viết, thì theo một cách nào đó, ảnh chụp vẫn giúp những ký ức được bảo toàn phần nhiều, khỏi sự tưởng tượng mà chữ viết tạo ra.