Thị trấn tôi tháng bảy, những ngày này miền trời xa kéo tới…
Thẻ: Viết
Ghi chép từ vài tuần trước Vậy là hơn 1 tuần kể từ lúc mình xuống tận đáy, và vậy là một đợt sóng ngầm nữa đến và đi. Mình đứng nhìn mọi thứ, và dao động theo những gì đã đến, để tránh bị bẻ gãy. Mình banh xác, nhưng thật may vì cơn bão đến, để mình biết mình mỏng manh đến đâu, biết lòng mình dài rộng nông sâu. Giờ mình lại đi thu dọn đống hỗn độn mình tạo ra. 1 giờ 40 đêm, lẽ ra mình phải ngủ để làm ca 7 giờ sáng. nhưng lại một điếu nữa, như một tri kỷ trong đêm sâu, không có gạc tàn, cũng ko cần gạc tàn, vì mình là một cái gạc tàn. Tiếng máy lạnh è è đống phân dơi trước sân, một người nào đó đang làm việc ở phòng đối diện. Mình nghe Ronboogz, khói thuốc, hôi, và một nội tâm bầm dập, nhưng sẽ hồi phục Cảm ơn cuộc đời vì những giây phút này, despair. nhưng đã vượt qua, ít nhất là theo góc nhìn hiện tại. Lần cuối hút, mình không nhớ, có lẽ là 2 3 năm trước, mình vẫn không ưa nổi cái thứ hôi hám này. Nhưng nó và rượu bia là thứ tốt nhất rồi. Lâu lâu đời hành cho ra bã, thì mình chơi tới bến, có lẽ vì vậy mà người ta nói mình Ngông Năm nay dù đã tìm về nơi an trú,…
Cuối năm, ngay lúc này, tôi chuẩn bị bị bịnh, có lẽ vì hồi trưa…
Mấy tiếng đàn trầm nặng vùi vào lòng ngực tối của tôi, giọng của Thái Trinh là một làn ký ức dạt dào…