Thời gian trôi, tôi băng qua ruộng đồng viễn xứ – bằng hàng ngàn dấu chân ngựa sắt rầm rập vó ngựa…
Thẻ: Ký ức
Tôi gác tay trên trán, tiếng côn trùng vo ve trên màng nhĩ tôi, đã bao năm…
Bản thân tôi hiếm khi đề cập đến chuyện trường lớp, bài vở hay quy tắc trước mặt lũ bạn hay người thân…
Tôi không biết thơ văn Bùi Giáng đến với tôi chính xác vào ngày nào…
Tôi không thần tượng bất kỳ ai, tôi cũng không là fan của một nhà văn hay nghệ sĩ nào…
Tôi nhớ những ngày này hai năm trước, tôi có một quãng nghỉ dài vì dịch bệnh…
Tôi ngồi trong một đêm tháng Tư, tôi không biết đã mấy giờ. Ngoài kia những cột đèn không còn sáng…
Tôi đang ngồi, nhưng để nói tôi ngồi ở đâu là một điều không dễ…