tôi sợ một ngày mình phải vĩnh biệt những vệt nắng le lói qua từng dải học trò tan trường…
Thẻ: Chuyện
thật buồn vì mình đã không còn là những ngày cũ, dù cho ngày cũ mình nhiều chỗ hỏng hư, nhưng có những sự hỏng hư mình
như là vẽ thành suy nghĩ, y như lòng ta trong đêm mùa đông, chiều mùa hạ, lắm lúc rối ren tơ vò như nơron thần kinh…
Sáng chủ nhật, tôi đến Rei Artspace cho lần đầu tiên, tôi ngâm não tôi trong nhạc hòa tấu. Các tác phẩm…
việc tìm đến nghệ thuật của một người thưởng ngoạn bao giờ cũng ly kỳ, hấp dẫn và tràn đầy lạc thú, như người ta…
tàu tôi xình xịch băng ngang qua những giấc mơ của những em bé Việt Nam dưới mái nhà ấu thơ đang say ngủ…